Ở nhà sợ chó cắn mông.
Ra đường sợ bác giao thông đốm vàng.
Cướp đêm là giặc rõ ràng.
Cướp ngày chắc chắn là quan đứng đường.
Cướp ngày chắc chắn là quan đứng đường.
Mấy đời bánh đúc có xương.
Mấy đời cảnh sát biết thương dân tình.
Cùng là dân tộc mẹ sinh.
Mà sao các chú cứ rình bắt nhau.
Biết ai cũng muốn làm giàu.
Không nên cưỡi cổ đè đầu dân đen.
Lái xe đã vốn nghèo hèn.
Gặp thêm các chú nháy đèn vẫy zô.
Kẹp ngay năm chục hai tờ.
Thế là các chú cười hờ cho đi.
Không cần biết chở đồ gì.
Miễn là có "Bác" ấy thì qua ngay.
Nhiều khi gặp chú cò quay.
Cũng vì chú muốn ăn dày hơn xưa.
Có khi mấy chú bắt bừa.
Anh nào không cứng bị lừa bắt oan.
Khoác lên bộ áo màu vàng.
Lộng quyền bắt nạt ngang tàn người dân.
Chưa kể một số thành phần.
To mồm quát mắng đánh dân như thù.
Anh nào mà cãi là ngu.
Ghép cho cái tội bỏ tù như chơi.
Bắc thang lên hỏi ông trời.
Cho tiền bọn ấy có đòi được chăng.
Ông trời ngán ngẩm bảo rằng.
Thôi thì con cứ Bác Thăng mà đòi.
Chứ giờ Trẫm cũng chịu thôi.
Động vào tổ kiến là toi con à.
Từ ngày Bộ Trưởng đề ra.
Phải cân quá tải không tha xe nào.
Thế là giá cước tăng cao.
Bao nhiêu nỗi khổ đổ vào người dân.
Nào là lập chốt trạm cân.
Nào là đem cắt nửa phần thùng xe.
Cũng do sợ sức nặng đè.
Lún đường nhanh hỏng mà nghe ngứa mầm.
Thuế người dân đóng hàng năm.
Bảo trì đường bộ giờ nằm ở đâu.?
Còn thu thêm vé đường, cầu.
Hay là quan sắm nhà lầu xe hơi.
Giá thi công ở trên trời.
Được dăm ba bữa ổ voi ổ gà.
Đổ thừa cho lắm xe qua.
Cộng thêm thời tiết nước ta nắng nhiều.
Chốt lại các bác làm điêu.
Làm sai xong phát biểu liều vậy sao.
Bao nhiêu tiền của đổ vào.
Mà mưa một tí như ao giữa đường.
Phí tiền học cách Tây Phương.
Mà không làm nổi con đường giống Tây.
Đúng là mặt nạc đóm dày.
Mo nang che sấp biết ngày nào khôn.
Cũng do đẳng cấp còn non.
Chỉ giỏi vơ vét bào mòn của công.
Quan to nháy mắt thông đồng.
Rủ nhau chia chác "hoa hồng" hoa mai.
Đến khi biết đã làm sai.
Lại đem đùn đẩy chẳng ai nhận phần.
Túm lại chỉ khổ người dân.
Bụng to quan lớn nhanh chân chuồn rồi.
Có tội khiển trách tí thôi.
Hoặc không cách chức để người khác thay.
Người sau cũng muốn ăn dày.
Thế là tiền thuế càng ngày càng tăng.
Con đường mà biết nói năng.
Mấy ông làm láo rụng răng hết rồi.
Ngẫm cho thế sự ở đời.
Nghành giao thông nát khổ người lái xe.
Bác Thăng xin hãy lắng nghe.
Mạnh tay nghiêm xử răn đe trong nghành.
Để đời sau vẫn lưu danh.
Nhắc tên Bộ Trưởng vi hành trảm quan.
Giá như đất nước Việt Nam.
Cấp trên ra lệnh dưới làm đúng theo.
Thì dân đâu có phải nghèo.
Không còn tham nhũng vèo vèo đi lên.
Nãy giờ mải nói suýt quên.
Chúc cho các bạn thường xuyên xa nhà.
Tỉnh táo trên chặng đường xa.
Bình an thượng lộ nhà nhà yên vui.
Thơ sưu tầm.
Đăng nhận xét